Cuộc sống những người đàn ông lập nghiệp là thế, vất vả, bao nhiêu mồ hôi xương máu đổ cả vào chúng. Đối với đàn ông, sự nghiệp lun đặt trên hết. Bởi suy cho cùng, không tiền, không tài, không vị thế ở cái xã hội này, có nghĩa là cuộc đời ta chỉ còn là một số không tròn trĩnh, và tương lai sẽ chỉ còn là một màu đen đặc kịt. Cái cảm giác bế tắc ấy, còn tệ hơn cả cảm giác đôi vai tê cưng này, bởi ít nhất chúng ta còn có thứ để làm, có thứ để đảm bảo cuộc sống sau này.
Cảm giác bế tắc vì những mối lo toan cuộc sống đôi lúc khiến cho bất kì ai cũng muốn bỏ cuộc
(ảnh: Internet)
Nhưng, sẽ có những ngày, sức chịu đựng chạm tới đỉnh, mọi thứ luôn có giới hạn. Những mục đích cao cả mà ta vẫn đặt trước ngực lại giống như cái gông, cái phòng làm việc quen thuộc lại giống như nhà tù. Khó thở, và ngột ngạt. Bông nhiên, ta lại thèm một ngày dành cho chính bản thân mình, phá vỡ mọi quy tắc từng đặt, biến đi thật xa khỏi cái phòng làm việc chán ngắt này. Ta lại muốn một bầu trời lộng gió, nắng cũng tốt, đêm đến cũng tốt, miễn sao, đôi vai này được thả lòng trong vài tiếng, mọi suy nghĩ về cơm áo gao tiền này tạm xa ta một chút.
Chính là lúc này, còn suy nghĩ cái gì mà không vặn tay ga hết cỡ trên những cung đường phượt, tự do như những tay phượt đích thực, hay đơn giản là lên một chuyến xe, leo lên một con tàu, chạy thật xa khỏi hiện thực. Khó gì, sẽ chẳng ai là người keo kiệt với ông bạn một hai ngày nghỉ ngơi đâu. Đàn ông khi tuổi còn trẻ, nên tận hưởng cho hết những tháng ngày hoang dã và tự do cùng bạn bè của mình đi. Chỉ một hai ngày ngắn ngủi, nhưng hết mình. Đi tìm lại chính con người vốn có thay vì cứ mãi là người đàn ông chỉ biết ngồi lì bên bàn làm việc cùng một mớ giấy tờ. Giống như chiếc ốc vít, trước khi ta siết chặt nó lại, thì chúng vốn dĩ vẫn được nới lỏng ra vậy.
Vốn dĩ, ham muốn thành công tột đỉnh đều phải đánh đổi bằng thời gian và sức lực. Hãy dành một khoảng thời gian dù ngắn ngủi để an ủi phần nào cho sự luyến tiếc của cuộc sống. Đừng để tuổi trẻ này vụt mất một cách kì cục, để rồi tới lúc đã muộn, ta lại nói cả vạn câu “giá như..” vô nghĩa. Hãy tạo ra sự cân bằng, vì cuộc đời này giống như một bản nhạc, sẽ có lúc thăng, lúc trầm, lúc ta sẽ chạy thật nhanh, nhưng có khi bỗng nhiên lại cần một đoạn bỗng khựng lại để thưởng thức. Nó dường như đã trở thành một thói quen khó thay đổi ở đàn ông, bất kể khi họ đang ở giai đoạn nào của cuộc sống.
Vĩ Quang (Theo Namplus.vn)